“Tôi thường livestream vào buổi sáng, không có nhiều người xem lắm,” Tần Tề hơi ngượng ngùng đáp, “Cơ thể tôi dạo này không được khỏe, ban đêm thường xuyên mất ngủ. Nên ban ngày livestream một lát, châm cứu, uống thuốc xong thì đi ngủ luôn.”
Sầm Liêm vẫn chưa rõ rốt cuộc cậu ta mắc bệnh gì, nhưng nhìn thân hình gầy gò của cậu thì chắc cũng chẳng phải bệnh nhẹ.
“Cậu đưa cậu ấy lên xác nhận tình hình của hai người còn lại trước đi, tôi có chút việc cần gặp bác sĩ bên này.” – Sầm Liêm cầm sổ tay, nói với Đường Hoa rồi lập tức rẽ sang khu trực ban của phòng Đông y để hỏi bác sĩ trực xem loại dược liệu kia là gì.
Hôm nay người trực ban là một bác sĩ trẻ, có vẻ là bác sĩ thực tập hoặc mới ra trường. Nhìn thấy Sầm Liêm bước vào với vẻ nghiêm túc, anh ta hơi bối rối, có phần lúng túng.
“Bác sĩ Lưu đúng không? Có thể phiền anh giúp tôi xem đây là dược liệu gì không?” – Sầm Liêm đưa cuốn sổ có bản phác họa ra, lòng không mấy chắc chắn.
Thực ra anh không tự tin lắm về bức vẽ này. Dù đã cố gắng ghi nhớ kỹ hình dạng túi thuốc bị tráo, nhưng khả năng vẽ của anh cũng chỉ tạm được. Trước đây khi vẽ mặt người, ít ra còn có đặc điểm để phân biệt, chứ thuốc thang — đặc biệt là sau khi đã sơ chế — thì thứ nào nhìn cũng giống nhau.
Bác sĩ Lưu, còn khá trẻ nhưng đã bắt đầu hói đầu, cúi đầu nghiên cứu bức vẽ một hồi. Sầm Liêm vô thức liếc thấy phần trán cao bóng loáng lộ ra giữa mái tóc thưa thớt, liền vội vàng dời mắt, giả vờ như chưa thấy gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT