Sau cơn mưa, đường núi càng thêm trơn trượt, khó đi. Lâm pháp y nghe thấy động tĩnh phía bên này thì lập tức chạy đến, để lại Đường Hoa và mấy người ở lại canh giữ hiện trường, chờ công an địa phương lên tiếp quản.
“Lượng máu chảy ra thế này thì hơi nguy hiểm đấy,” Lâm pháp y vừa xem vết máu trên mặt đất vừa nói, “Tôi đoán hắn không đi xa được đâu.”
Một vết thương có thể gây ra lượng máu lớn thế này thì hầu hết đều ảnh hưởng nghiêm trọng đến khả năng di chuyển. Nghe vậy, Sầm Liêm và Võ Khâu Sơn lập tức chậm bước lại, dùng đèn pin quét quanh.
Tìm người giữa núi rừng hoang vu chẳng phải chuyện dễ. Nhưng nếu trên đầu hắn có... "phao chữ" nhắc đường…
Sầm Liêm vừa nghĩ đến đó, thì quả nhiên nhìn thấy từ xa xa, từng hàng chữ như trôi nổi trong không trung lờ mờ hiện ra.
Rõ ràng hắn chưa chạy được bao xa.
“Bên này!” Sầm Liêm bước nhanh hơn, lần theo đường núi tìm thấy người đàn ông tên Diêu Hàng kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT