Dùng mệnh ca hát, toàn võng hỏng mất khóc lóc cầu ta đừng chết

Edit Trăng Sáng Hạ Sang 
Chương 16: Đến xương rét lạnh
Tác giả: Lão Niên Phạn Chước

【 Dạo gần đây sao Ôn Hòa vẫn chưa livestream vậy? Có phải là bị kim chủ ba ba nào kéo đi quay chương trình tổng hợp rồi không? 】
【 Đáng giận ghê, không được nghe bài mới của Ôn Hòa, cảm giác như có một vạn cái Ôn Hòa đang bò trên người tôi vậy! 】
【 Mọi người đừng vội, ba bài của Ôn Hòa tôi ngày nào cũng nghe lại, vẫn chưa nghe chán đâu. Đương nhiên nếu có bài mới thì càng tuyệt! 】
【 Mặc dù bài hát của Ôn Hòa đều rất chữa lành, mang đến cảm giác cứu rỗi, nhưng không hiểu sao tôi cứ thấy trong giọng hát của anh ấy vẫn luôn ẩn giấu một nỗi buồn mơ hồ. 】
【 Mọi người đừng suy diễn, bây giờ Ôn Hòa đã là đại hot streamer rồi, chắc chắn có không ít kim chủ ba ba đang tìm anh ấy hợp tác. Chắc sắp tới sẽ khiến chúng ta phải bất ngờ cho mà xem! 】

Tuy Ôn Hòa đã ngừng livestream một thời gian, nhưng độ hot của anh vẫn chưa hề hạ nhiệt.
Ba ca khúc của anh vẫn chiếm lĩnh top 5 của bảng xếp hạng nhạc hot các nền tảng lớn.
Fan thậm chí còn gắn cho anh vô số biệt danh thân thiết:
【 Không cần giả vờ 】【 Vua nhạc chữa lành 】【 Tân thần Hoa ngữ 】【 Sát thủ u uất 】【 Người chế ngự bóng tối 】【 Thiên sứ cứu rỗi 】…

Khi ca khúc thứ ba vừa ra mắt, ai cũng nghĩ anh sẽ thừa thắng xông lên, chính thức debut, gia nhập làng nhạc Hoa ngữ một cách bùng nổ.
Bởi lẽ chất lượng của mấy bài hát này thực sự đè bẹp các ca sĩ kỳ cựu mười mấy năm trong nghề.
Từ lời ca, phối khí đến kỹ thuật thanh nhạc — đều không chê vào đâu được.
Gọi là thiên tài cũng không quá.

Vậy mà, một nhân tài đỉnh lưu như vậy, lại đột nhiên im hơi lặng tiếng.

——

Lúc này, “Nàng có khỏe không”, một fan kỳ cựu lâu năm của Ôn Hòa, gần đây bị quá nhiều người hỏi thăm nên đành phải mở livestream để trả lời.

“Thực ra tôi cũng không rõ dạo này cậu ấy đang bận gì,” anh nói trong lúc mở một chiếc điện thoại khác, cho mọi người xem lịch sử chat với Ôn Hòa.
“Chỉ biết là cậu ấy nói gần đây hơi bận, nhưng bận việc gì thì không nói rõ.”

【 Với sự hiểu biết của bác về Ôn Hòa, bác nghĩ cậu ấy đang bận cái gì? 】

“Nói thật là tôi cũng khó đoán. Dù theo dõi đã lâu, nhưng thực ra chúng tôi cũng không biết quá nhiều về Ôn Hòa.”
“Trước khi nổi tiếng, các thông tin về cậu ấy rất ít. Mỗi lần chúng tôi hỏi chuyện gia đình, cậu ấy đều cố tình lảng tránh.”
“Nếu để tôi đoán… tôi nghiêng về hướng tiêu cực. Tôi cảm thấy cậu ấy không phải đang bận hợp tác gì với kim chủ ba ba cả… Nhưng cụ thể thì tôi cũng chịu.”

Một số người trong phòng livestream đồng tình, số khác vẫn còn lạc quan:

【 Tôi thật sự không nghĩ ra, với độ nổi tiếng hiện giờ của Ôn Hòa, còn chuyện gì có thể làm khó được cậu ấy chứ? 】
【 Livestream chơi thôi cũng kiếm được cả trăm triệu rồi, trên đời còn có gì mà tiền không giải quyết được sao? 】
【 Có chuyện gì quan trọng đến mức không livestream cũng không viết nhạc chứ? Ngay cả treo máy tâm sự thôi cũng kiếm được khối tiền rồi. Thật quá kỳ lạ. 】
【 Nói thật thì tôi không hề ghen tị với việc Ôn Hòa kiếm tiền. Ba bài hát kia chất lượng cao đến nỗi khiến người ta nổ tung, vậy mà cậu ấy vẫn đăng tải miễn phí. Đúng là người có tâm. 】

Nhưng ngay lúc ấy…

Một pop-up từ Douyin hiện lên với tài khoản “Nàng có khỏe không”:
【 Người dùng bạn theo dõi đặc biệt: Ôn Hòa vừa đăng một video mới, mau vào xem đi! 】

Vừa thấy thông báo, anh lập tức như có điện giật, hô lên:
“Ôn Hòa vừa đăng video! Mau vào trang chủ cậu ấy xem!”

Vừa dứt lời, anh lập tức tắt phòng livestream.
Mọi người trong phòng cũng vội vàng nhấn vào video mới nhất — cũng là video duy nhất — trên trang cá nhân của Ôn Hòa.

Tiêu đề chỉ vỏn vẹn hai chữ:

《 Đáy biển 》
(Đáy biển – Một quả sầu riêng)

Khung hình video là một trạm chờ xe công cộng, dưới ánh đèn yếu ớt và mưa phùn lất phất.
Điều đặc biệt nhất là — video có nhạc nền.
Kết hợp tiêu đề, đây rõ ràng là một bài hát nguyên sáng mới của Ôn Hòa!

Nhạc nền nhẹ, lạnh, trầm lặng, mang lại cảm giác vô vọng và cô đơn tột độ — giống như đang bị cả thế giới bỏ rơi.
Phong cách hoàn toàn khác với các bài trước, khiến fan bắt đầu cảm thấy bất an.

“Rơi rụng… ánh trăng xuyên qua mây…”
“Trốn tránh đám đông…”
“Trải dài thành biển rộng…”

Giọng hát của Ôn Hòa không còn ấm áp và dịu dàng như trước nữa, mà đầy đau thương vỡ vụn.
Trong hình ảnh —
Trên một con phố rộng lớn, xe cộ qua lại không ngừng.
Mưa rơi lạnh buốt trên những chiếc ô.
Chỉ có một mình Ôn Hòa ngồi ở trạm xe buýt, như đang chờ đợi điều gì đó.
Cứ như thể… cậu đang trốn tránh cả thế giới, một mình đi về phía đại dương.

Nhưng…
Tại sao lại muốn đi ra biển?

“Sóng biển thấm ướt váy trắng…”
“Cố đẩy em về phía bờ…”
“Sóng biển rửa sạch máu loang…”
“Mong giữ ấm em…”

Mê mang, bất lực, tuyệt vọng, cô độc, đau buồn, áp lực, mệt mỏi…
Từng cảm xúc tiêu cực như sóng thần nhấn chìm người nghe.
Tựa như Ôn Hòa đang bước vào biển sâu, tiến về phía cái chết.

Ngay cả sóng biển lạnh lẽo cũng cố gắng đẩy cậu về lại bờ, muốn cứu lấy sinh mệnh ấy.

——

Vì sao Ôn Hòa lại hát một ca khúc tuyệt vọng đến thế?
Liệu có phải vẫn như trước đây — khổ trước sướng sau?
Liệu có một ánh sáng ấm áp cuối đường hầm?

Mọi người đều khát khao tia sáng ấy sẽ đến.
Nhưng điều chờ đợi họ, lại là những lời ca càng khiến người ta đau lòng.

“Lắng nghe nơi sâu thẳm biển khơi…”
“Ai đó đang r*n rỉ dẫn đường…”
“Linh hồn hoàn toàn chìm vào yên lặng…”
“Không ai đến đánh thức em…”

Đến lúc này, tia hy vọng mong manh còn sót lại cũng bị bóp tắt hoàn toàn.
Cơn đau nhấn chìm tất cả.
Nỗi bi thương khổng lồ đang kéo tất cả xuống đáy biển.

Ánh sáng mờ nhạt, bầu trời lạnh lẽo, nhịp thở ngột ngạt…
Chìm vào đáy sâu không thấy đáy…

Bài hát ấy khiến người ta cảm thấy — lạnh đến tận xương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play