Hạ Li vừa hứng một trận mưa xối xả, lúc này ngồi bên cửa thông gió ấm, ý thức mơ màng, mí mắt nặng trĩu. Những câu chuyện tán gẫu của mấy người phía sau văng vẳng bên tai, lọt vào rồi lại trôi đi, cô chẳng mấy bận tâm. Không rõ đã bao lâu, một cái chạm nhẹ bất ngờ khiến cô giật mình, là Lâm Linh Linh.

“Hạ bộ trưởng, chị không sao chứ? Vừa rồi có phải mơ thấy gì không? Em nhìn biểu cảm của chị hơi… kỳ lạ.”

Câu hỏi khiến cả Hách Sảng và gã lái xe cũng quay lại nhìn. Hạ Li không trả lời, chỉ lặng lẽ nghiêng đầu tránh ánh mắt tò mò, dõi theo màn mưa ngoài cửa kính. Sự né tránh rất khẽ ấy không qua nổi ánh mắt nhạy bén của Lâm Linh Linh vốn là người tinh ý, lại khá thân thiết với Hạ Li trong đoàn công tác. Nhưng dẫu vậy, cô vẫn còn trẻ, vừa mới chính thức chuyển từ thực tập, tâm tính còn vô tư. Cô cười cợt, nghịch ngợm dùng cùi chỏ chọc nhẹ vào hông Hạ Li:

“Đừng nói là chị mơ thấy… cún con nhé?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play