Chiều hôm đó tuyết ngừng rơi, bọn họ tiếp tục khởi hành lên phía Bắc đến mảnh đất được mệnh danh là “vùng đất riêng của thần linh” — Hòa Mộc. Trên đường đi, họ gặp một chiếc xe khác cũng đang hướng về Hòa Mộc đang cầu cứu. Đó là một cặp đôi trẻ thuê xe tự lái. Vì là lần đầu tiên lái xe trên đường tuyết nên thiếu kinh nghiệm, xe bị trượt làm họ sợ phát khiếp, lo sợ cho sự an toàn nên không dám tiếp tục hành trình.
Chuyện giúp đỡ cặp đôi kia khiến Chiêu Ninh và Dịch Lâm Huân nảy sinh bất đồng.
Dịch Lâm Huân muốn nhờ Cát Du hoặc A Nhĩ Mạn (hai hướng dẫn viên) thay cặp đôi kia lái xe đến Hòa Mộc, còn Chiêu Ninh lại cho rằng hai người hướng dẫn chỉ có trách nhiệm với họ, giúp người ngoài là việc ngoài nghĩa vụ, không có quyền lấy lòng tốt của người khác mà gánh vác, nếu có chuyện gì xảy ra trên đường thì trách nhiệm khó mà phân định rõ ràng.
Dịch Lâm Huân nói sẽ bàn với Cát Du, nếu họ đồng ý thì làm, Chiêu Ninh lại thấy như vậy chỉ là chữa cháy tạm thời. Gốc rễ vấn đề là cặp đôi kia sợ không dám lái tiếp, có lái đến được Hòa Mộc đi nữa thì cũng chẳng thể giúp họ suốt quãng đường còn lại.
Dịch Lâm Huân nói đến Hòa Mộc rồi tính, giúp được chừng nào hay chừng đó.
Chiêu Ninh tuy rất tôn trọng lòng tốt của anh nhưng lại không đồng tình với lòng tốt bốc đồng ấy. Cô nói nếu thật sự định nhờ hai hướng dẫn viên giúp, thì cô phải nói rõ mọi hậu quả trước cho họ biết.
Dịch Lâm Huân cảm thấy cô chuyện bé xé ra to, còn Chiêu Ninh thì nhất quyết không lùi. Anh bực tức nói: “Vậy để anh lái thay họ luôn cho xong.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT