Thứ Tư, Chiêu Ninh vẫn đến viện bình thường, lên lớp như mọi khi, tham gia thảo luận với nhóm nghiên cứu. Đến chiều, thấy tin nhắn của Dịch Lâm Huân, cô mới sực nhớ ra — chuyến công tác năm ngày mà cô bịa ra để viện cớ trốn tránh, đáng lẽ hôm nay là ngày về rồi.
Nhưng… cô không thể bình thản quay lại và tiếp tục cuộc sống vợ chồng như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cô nhắn cho anh rằng có việc đột xuất, dời lại một ngày. Dù sao, có thể trì hoãn thêm một đêm cũng tốt.
Dịch Lâm Huân chẳng nghi ngờ gì, chỉ oán trách sẽ phải cô đơn thêm một đêm nữa mà thôi.
Chiêu Ninh cảm thấy lòng mình hỗn loạn, chao đảo, cô không còn chắc chắn nữa, nhưng cũng rất rõ: sự do dự này có thể dẫn đến hậu quả không thể cứu vãn. Thế nhưng cô vẫn như đang liều lĩnh, như muốn thử xem, nếu một ngày Dịch Lâm Huân biết hết mọi chuyện, họ sẽ chết chìm không lối thoát… hay có thể phục sinh từ đống tro tàn?
Đến chiều thứ Năm, Chiêu Ninh chủ động nhắn tin cho Dịch Lâm Huân, nói hôm nay cô sẽ không về nhà ở Tinh Hà Loan, mà sẽ về nhà bố mẹ ở Phố Tây ngủ một đêm. Dịch Lâm Huân lập tức gọi điện. Chiêu Ninh không muốn nghe, nên dứt khoát từ chối cuộc gọi.
Trời chập choạng tối thì bắt đầu lất phất mưa, Chiêu Ninh quấn chặt áo khoác, đi bộ từ học viện về Bích Vân Uyển, trời mưa mùa đông tối rất nhanh, đường xá âm u, cái lạnh ẩm ướt như những mũi kim đâm thẳng vào da thịt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT