Thịnh Vãn Anh trong lòng khẽ vui mừng: “Nói vậy, ngươi coi ta là bằng hữu rồi đúng không?”
Phó Vọng Cẩn nhướng mày, đôi mắt phượng nheo lại nửa phần, giọng điệu lười nhác pha chút trêu ghẹo: “Ta nhớ rõ, lúc trên thành lầu, Thịnh tiểu thư nói rằng, chúng ta đã bái đường thành thân rồi cơ mà.”
“Dù gì cũng như nhau cả thôi~” Thịnh Vãn Anh tinh nghịch nhún vai.
Chỉ cần hắn không chán ghét nàng là được!
“Đã là lễ vật Thịnh tiểu thư tặng, vậy phiền nàng, đeo giúp ta vậy.”
Phó Vọng Cẩn vừa nói, vừa đưa lại chiếc ngọc bội mực cho nàng.
Thịnh Vãn Anh thoáng sững người, nghĩ một chút, đeo một cái thôi thì có sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT