Mẹ Lưu Đại Mạo kéo Lưu Đại Mạo ngả thẳng ra giữa đường nằm vật vạ. Mặc cho những người xung quanh khuyên nhủ thế nào, bà ta cũng sống chết không chịu đứng dậy.
“Chồng tôi sắp không còn rồi, các người còn muốn nói đạo lý gì với tôi nữa? Vậy thì thả người đi! Bằng không tôi không đứng dậy đâu!” Mẹ Lưu Đại Mạo đã quyết tâm giở trò lì lợm.
Lưu Đại Mạo cũng nằm lăn ra đất, còn tưởng là đang chơi đùa, khúc khích cười không ngừng.
Trương Vạn Hưng nhíu mày: “Kéo bà ta ra!”
Chỉ có thể nói mẹ Lưu Đại Mạo quá ngây thơ rồi, vẫn tưởng mình giở trò thì có tác dụng. Đây đâu phải chuyện nhỏ như việc bà ta lại đi trộm hái hai bó rau ở nhà ai đó nữa.
Mẹ Lưu Đại Mạo nằm lì trên đất, sống chết không chịu dậy, vài người cùng nhau kéo bà ta, bà ta dù có lì lợm đến mấy cũng vô dụng.
Thấy vậy, bà ta lập tức ngồi phịch xuống đất, vỗ đùi khóc lóc: “Tạo nghiệt mà, các người đây là muốn bức chết hai mẹ con tôi sao, nếu Xuyên Tử không còn, tôi cũng không sống nữa! Tôi không sống nữa! Trương Vạn Hưng, tôi sẽ treo cổ trước cửa nhà ông, tôi thành quỷ cũng không tha cho ông!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT