Khương Hoan vui vẻ chạy về, làn gió nóng thổi qua cũng chẳng ảnh hưởng chút nào đến tâm trạng của cô.
Cho đến khi trên đường cô gặp một cô bé gầy yếu. Cô bé thấp hơn Khương Hoan một cái đầu, mặc bộ quần áo đầy những miếng vá, sau lưng cõng một chiếc sọt lớn chất đầy cành cây khô.
Mùa thu đã đến, mùa đông cũng không còn xa nữa. Cái lạnh cắt da cắt thịt của gió mùa đông là điều khó chịu nhất, vì vậy người trong thôn đều quen chuẩn bị sẵn củi khô trước khi đông về.
Gia đình Khương Hoan cũng đã chuẩn bị. Nhưng vì có Khương Đức và Khương Quân Khánh là hai lao động chính trong nhà, việc nhặt củi khô chưa đến lượt Khương Hoan.
Nếu Khương Nhạc ở đây, cậu sẽ nhận ra cô bé đang cõng sọt cành cây kia có khuôn mặt tái mét, vàng như nghệ, trông còn đáng sợ hơn cả tình trạng của Khương Hoan khi cậu mới xuyên không tới.
Hồi đó, Khương Hoan tuy gầy yếu và suy dinh dưỡng, nhưng ít ra cô vẫn được ăn no, nên còn có sức lực. Không như cô bé này, trông như thể có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào, dường như hoàn toàn dựa vào ý chí mạnh mẽ để chống đỡ.
Còn Khương Hoan, trải qua mấy tháng được ăn uống đầy đủ, giờ đây sắc mặt đã hồng hào, khỏe mạnh, không còn vẻ vàng vọt như trước nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play