Du Cường nhìn bộ quần áo đó mà thích mê mẩn. Hắn ta đã bắt đầu tưởng tượng cảnh mình mặc nó vào, tận hưởng ánh mắt ngưỡng mộ từ những người khác.
Vừa hay hắn ta sắp kết hôn, đến lúc đó sẽ mặc bộ này, cả thôn ai cũng sẽ thấy.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy bộ quần áo, hắn ta đã coi nó là của riêng mình, làm sao có thể ngoan ngoãn trả lại cho Du Hòa Trung?
Nghe Du Hòa Trung nói, hắn ta cười khẩy: “Trả cho mày? Bộ quần áo này là của tao. Thằng tiểu tạp chủng miệng mồm thật thà nói xem, trong nhà còn giấu thứ gì nữa, mau lấy ra cho tao, không thì tao đánh chết mày!”
Hắn ta bị gãy hai cái răng cửa nên nói chuyện còn bị hở hơi, nhưng lại hoàn toàn không nhận ra mình hiện tại buồn cười đến mức nào. Càng không nhận thấy ánh mắt của Du Hòa Trung đang dần trở nên nguy hiểm.
Không đợi Du Cường kịp phản ứng, Du Hòa Trung dùng sức tung một cú đá. Hắn ta muốn né nhưng không kịp, Du Hòa Trung nhân cơ hội vươn tay giật lấy bộ quần áo.
Hắn đã cố gắng cẩn thận hết mức, nhưng vẫn nghe thấy tiếng vải xé toạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play