Người trong thôn nghe nói Khương gia đang sửa sang lại căn phòng cũ kia cũng không hỏi han gì thêm. Mọi người ở đây đều tay chân không ngừng nghỉ, rảnh rỗi không có việc gì liền ở trong nhà tu sửa nhà cửa, thế nên việc Khương gia làm cũng không khiến ai nghi ngờ.
Sáng sớm hôm nay, Khương Nhạc lim dim mắt, múc một bát nước chuẩn bị đánh răng thì chợt nhìn thấy một bóng người, đang cúi đầu đứng ở cửa nhà. Khương Nhạc đến gần hơn, nhận ra đây là người quen, chính là Lý Dung mà cậu đã từng gặp ở ngoài đồng.
Lý Dung nghe thấy động tĩnh thì ngẩng đầu lên, đôi mắt xinh đẹp đỏ hoe, mũi cũng đỏ bừng, hình như là vừa khóc xong.
Khương Nhạc gọi: “Chị Dung?”
Lý Dung dường như có chút ngượng ngùng, cô hít hít mũi, do dự một lát rồi nói với Khương Nhạc: “Khương Nhạc, em gọi anh hai của em giúp chị được không?”
Tối qua, sau khi nghe cha mẹ nói chuyện, cô gần như thức trắng cả đêm. Sáng nay, cô không nghĩ nhiều mà vội vã chạy đến nhà Khương gia, nhưng đến cửa rồi thì lại trở nên e dè. Tuy nhiên, cô biết, nếu hôm nay không hỏi, sau này sợ là sẽ không còn cơ hội nữa. Cô không muốn nghe lời người nhà, gả cho một người đàn ông chưa từng gặp mặt. Huống hồ, trong lòng cô đã có người, chính là Khương Quân Khánh.
Kể từ khi cô ngã quỵ ngoài đồng năm ngoái và được Khương Quân Khánh cõng về nhà. Mỗi khi nhìn thấy anh, trong lòng cô lại như có điều gì đó thôi thúc, chỉ cần được nhìn thấy Khương Quân Khánh, cô liền vui vẻ không lý do. Bờ vai anh rộng lớn và mang lại cảm giác an tâm đến lạ, cô nghĩ, tương lai mình nhất định phải gả cho một người như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT