Tuy không biết vì sao Khương Nhạc lại ở cùng Du Hòa Trung, nhưng Triệu Chính Hoa không hề để đối phương vào mắt. Có lẽ chi tiết nhỏ này cũng không đáng để hắn nhớ kỹ?
Triệu Chính Hoa vẫn quyết định làm theo kế hoạch của mình. Hắn ta nở một nụ cười sảng khoái, nhờ vẻ ngoài đoan chính mà dễ dàng gây thiện cảm: “Tiểu Du, tôi đến đưa lương thực cho cậu.”
Hắn ta vừa nói vừa chỉ vào số lương thực đặt ở một bên, ý là mình không nói dối.
Rồi lại nói thêm: “Cha tôi là trưởng thôn, nghĩ đến bà con trong thôn, biết cậu sống một mình gian nan nên đã chủ động mang một ít lương thực từ nhà đến. Cậu cứ yên tâm mà dùng, đều là người cùng thôn, huống hồ cha tôi là trưởng thôn, chiếu cố lẫn nhau cũng là điều nên làm.”
Phàm là người nghe được lời này của Triệu Chính Hoa, lại nghĩ đến cha hắn là trưởng thôn, chắc chắn sẽ không nghi ngờ, có khi còn cảm động không ít.
Nhưng Khương Nhạc là người đã đọc qua nguyên tác, Triệu Chính Hoa tâm tư gian xảo, tuyệt đối không phải người tốt. Ngay cả việc tiếp cận nữ chính nguyên tác cũng có mục đích, cậu càng không tin đối phương có thể tốt bụng giúp Du Hòa Trung.
Hơn nữa, nếu muốn giúp thì đã giúp từ trước rồi. Cuộc sống của Du Hòa Trung vốn đã gian nan không phải một sớm một chiều, cố tình lại là lúc này…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT