Triệu Chính Hoa từ khi trọng sinh đến nay, hắn đã sắp xếp lại tất cả ký ức của mình với tốc độ nhanh nhất, mà mới đây vừa đem tất cả sửa sang tốt.
Nếu đã biết tương lai sẽ phát triển như thế nào, Triệu Chính Hoa sao có thể ngồi yên chờ chết? Hắn lập tức đến tìm cha là Triệu Mãn Thương, yêu cầu ông giúp mình một chuyện. Lúc này, hắn vô cùng may mắn vì cha mình là thôn trưởng, điều đó giúp mọi việc trở nên thuận tiện hơn rất nhiều.
“Chuyện gì mà vội vàng hấp tấp lại đây thế con?” Triệu Mãn Thương nhìn con trai.
Môi Triệu Chính Hoa mấp máy, chú ý thấy có người đang nhìn về phía này. Hắn ngẩng mắt lên, phát hiện đó là một thiếu niên gầy gò.
Triệu Mãn Thương cũng nhìn qua: “Đó là thằng út nhà họ Khương.”
Nhà họ Khương? Chẳng phải rất nhanh sẽ không còn sao? Triệu Chính Hoa khinh thường không để ý đến những nhân vật nhỏ bé này, nhanh chóng dời mắt đi: “Cha, chỗ này không tiện nói chuyện, chúng ta về nhà rồi nói.”
Triệu Mãn Thương nhìn con trai với vẻ khó hiểu: “Chuyện gì mà thần thần bí bí thế?”
…
Du Hòa Trung ở đằng xa nghe người trong thôn nói Trương Tú Hoa và người nhà họ Khương cãi nhau. Hắn vốn dĩ chưa bao giờ bận tâm đến bất kỳ chuyện gì trong thôn. Hắn biết, cách tốt nhất để bảo toàn bản thân và không bị theo dõi chính là cố gắng để người khác quên đi mình. Vì vậy, hắn luôn cố gắng tránh xuất hiện trước mặt dân làng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT