Triệu Mỹ Liên và Khương Đức lại không quá lo lắng. Mới đầu đến thủ đô, họ còn rất bất an, nhưng ở đó mấy tháng ngược lại lại tự tin hơn nhiều.
Họ thấy mình ở đây giúp đỡ được, không phải cứ làm liên lụy con út.
Điều duy nhất khiến họ không yên tâm là Vệ Hồng, con gái lớn của họ. Trước đây, hai nhà ở gần nhau, lâu lâu còn gặp mặt được. Nếu thật sự định cư ở thủ đô, trong lòng họ vẫn luôn nhớ mong.
Khương Nhạc nghe xong, thấy chuyện này đơn giản: “Vậy thì bảo chị cả cũng lên thủ đô đi, chúng ta ở đây mà.”
“Thế thì sao được, anh rể con làm sao? Bì Bì Đậu Đậu làm sao?” Triệu Mỹ Liên lắc đầu, cảm thấy không ổn.
“Có gì đâu, họ cùng đến là được mà. Vừa hay chỗ con đang thiếu người.” Khương Nhạc hiểu rõ nhân phẩm của chị cả và anh rể, không có vấn đề gì nên thấy việc họ chuyển đến là hoàn toàn ổn.
“Hai người họ có con nhỏ, càng thích hợp đến thủ đô. Giáo dục ở thủ đô tốt hơn bên mình nhiều, sau này hai đứa nhỏ học ở đây cũng tốt.” Khương Nhạc thấy cha mẹ còn do dự, tiếp tục nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT