Trương Vạn Hưng được gọi đến, chỉ cần nghe qua là ông đã biết Khương Nhạc và Du Hòa Trung muốn làm gì.
Thiếu tiền học phí đại học? Sao có thể chứ? Chẳng lẽ Tiểu Du lại không có khoản tiền này? Chỉ có Chu Phượng Anh, cái người thiển cận này mới nghĩ như vậy. Con vào đại học, sau này nhất định có tiền đồ, chút học phí này đáng là bao?
Đây là Tiểu Du không cần, chứ nếu hắn muốn, Trương Vạn Hưng còn sẵn lòng bỏ tiền học phí.
Ôi, thật là tức chết mà! Giá như Tiểu Du là con cháu nhà ông, ông không biết đã vui mừng đến mức nào rồi, đằng này Chu Phượng Anh lại không biết quý trọng.
Trương Vạn Hưng ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía Chu Phượng Anh, nói: “Chu Phượng Anh, nhiều năm như vậy cô chưa từng quan tâm đến Tiểu Du, một chút trách nhiệm mà một người mẹ ruột nên làm cũng chưa hoàn thành. Giờ Tiểu Du sắp thi đại học, cô cũng nên chi tiền ra chứ.”
“Tôi không có tiền!” Chu Phượng Anh như bị giẫm phải đuôi, khóc lóc nói: “Tôi lấy đâu ra tiền chứ?”
Khương Nhạc lén nắm tay Du Hòa Trung. Thấy đối phương quay đầu lại mỉm cười với mình, cậu không khỏi thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ tâm trạng Hòa Trung bị ảnh hưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play