“Không được không được, em để anh bình tĩnh, bình tĩnh.” Khương Nhạc ngây ngốc nói xong, mới hoàn hồn. Không đúng, rõ ràng vừa nãy cậu bảo Du Hòa Trung bình tĩnh, sao tự nhiên lại thành cậu cần bình tĩnh rồi?
Du Hòa Trung nới lỏng tay một chút, hé một nụ cười: “Được rồi, nhưng anh ơi, trước khi anh bình tĩnh lại, liệu có thể đừng bơ em không?”
Khương Nhạc liếc nhìn Du Hòa Trung, thật sự không thốt nổi một câu nặng lời nào, chỉ gật đầu qua loa.
“Vậy anh, em ôm anh một cái được không?” Du Hòa Trung lại cẩn thận từng li từng tí hỏi.
Khương Nhạc bất mãn: “Em được một tấc lại muốn tiến một thước đúng không?”
“Thôi, chịu em rồi!” Khương Nhạc lại mềm lòng không chút bất ngờ.
Ánh mắt Du Hòa Trung sáng lên, kiềm chế lịch sự nhẹ nhàng ôm lấy Khương Nhạc, niềm vui sướng không thể giấu được: “Anh ơi, cảm ơn anh đã cho em cơ hội.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play