Ôm Lục Đăng được lau khô ra khỏi phòng tắm, Cố Uyên vẫn còn có chút hoảng hốt.
Dù đối mặt với dược tề xui khiến xưng tội, anh vẫn tự tin rằng mình có thể cắn răng giữ lại chút tỉnh táo. Thế nhưng chỉ một cái chạm môi bất ngờ ấy thôi lại dễ dàng khiến nội tâm anh rối loạn đến vậy.
Rõ ràng hiểu rằng thiếu niên ấy có lẽ chỉ đơn giản là quá vui vì không phải làm bài tập, nhưng bản thân anh lại vì một cái thân mật vượt ranh giới ấy mà trái tim rung động. Trước đây dễ dàng thấy đủ, bây giờ lại đột nhiên tham muốn nhiều hơn.
Giường bên kia đã bị lăn lộn đến mức không thể ngủ tiếp, Cố Uyên liền nhẹ nhàng đặt Lục Đăng nằm ở một chiếc giường khác. Ánh mắt lướt qua đống dụng cụ bừa bộn do lúc nãy tìm thuốc mà lục tung cả nơi, vành tai anh bất giác nóng lên, vội vã gom hết đống đó sang một bên.
Lục Đăng tò mò thò đầu ra xem, nhưng lại bị Cố Uyên nhẹ nhàng kéo cậu trở về ôm vào lòng, dịu dàng giúp cậu mặc áo ngủ.
Tấm lưng trắng mịn mảnh khảnh lướt qua trước mắt, rồi nhanh chóng bị lớp vải mềm mại che phủ.
Cố Uyên khẽ nín thở một thoáng, thử siết chặt vòng tay, cúi đầu áp má lên lồng ngực thiếu niên đang nằm gọn trong lòng mình: “Mệt chưa?”
Hệ thống vẫn còn đang lênh đênh giữa biển tri thức, mấy bộ truyện tranh phổ cập khoa học nó từng đưa cho cậu đọc cũng chẳng có hành động thân mật nào như thế này. Lục Đăng vẫn còn đắm chìm trong niềm vui “không phải làm bài tập”, thoải mái khẽ híp mắt, nhẹ nhàng gật đầu.
Thấy cậu không kháng cự, ánh mắt Cố Uyên liền sáng lên một chút. Anh không làm gì thêm, chỉ ôm thiếu niên đang được đặt ngay ngắn trên giường, rồi cũng nằm xuống theo.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play