Chương 18
Đất rung núi chuyển.
Đường hầm mỏ cũ kỹ vốn còn nguyên vẹn vỡ vụn thành từng mảnh, địa mạch nổ vang từ xa tới gần, đá vụn liên tiếp rơi xuống, dưới chân rung lắc đến nỗi khó mà đứng vững.
Chiếc đèn pha bị hất văng khỏi tay khi nãy lăn xuống đất, lập tức bị đá chèn lên. Ánh sáng còn lại bị bóng tối nuốt trọn, chỉ còn chút le lói hắt ra từ giếng thông gió phía xa.
Trên miệng giếng có quạt thông gió lắp thủ công, bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi vách đá mà rơi xuống; nhưng nếu rời vị trí ấy, họ lại khó chống chọi nổi độc khí tràn ngập khắp nơi.
Chỗ này cách lối ra đã rất gần, vậy mà dường như biến thành hố sâu không bắc nổi cầu qua.
Rơi vào tuyệt cảnh, Cố Uyên lại bình tĩnh khẽ cười, kéo Lục Đăng chặt vào khuỷu tay, cúi người che chắn thật kín: “Đừng sợ.”
Giọng anh lọt qua mặt nạ dưỡng khí nghe hơi nghẹn, phả bên tai run run như nhịp tim đồng vọng.
Lục Đăng chớp mắt, yên lặng dựa vào ngực anh, lần theo để nắm lấy bàn tay anh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play