Sờ lên bộ quần áo mềm mại trên người, đây là loại vải mà gia đình cô thường mua khi cô còn đi học.
Ngồi dậy từ trên giường, cảm giác yếu ớt quen thuộc khiến ánh mắt cô hiện lên vẻ mất mát.
Rốt cuộc, mọi thứ đã không còn như xưa nữa rồi, không biết liệu có thể trở lại như trước kia không.
Mở cửa ra, cô nhìn thấy gia đình của đêm qua. Cố Tuyết đang nấu cơm , Tô Từ An chuẩn bị thu dọn đồ đạc để ra đồng làm việc , Cố Thiên Sơn thì đang đan sọt bằng tre.
Thấy cô đi ra, trên mặt họ không hề lộ ra biểu cảm kỳ lạ, mà rất tự nhiên vẫy tay chào cô.
"Nha đầu à, dậy rồi sao, chúng ta đi rửa mặt trước đi. Mấy thứ này đều chưa dùng bao giờ, rửa sạch rồi chúng ta ăn cơm." Trương Kiến Quốc chủ động chào hỏi, làm bầu không khí hiện tại dịu đi rất nhiều.
"Đúng rồi, vẫn chưa hỏi con tên là gì?" Cố Thiên Sơn ngẩng đầu lên, phủi phủi những mảnh vụn trên người, trông đặc biệt hiền lành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play