“500 tệ giá này quá cao rồi, cô bé, cô quả là sư tử há miệng đó.” Chủ nhiệm Hồ sắc mặt xanh mét, có chút khó khăn mở miệng.
Dù bản thân bà ấy thấy bánh quy này rất ngon, nhưng thực tế thị trường thế nào, bà ấy căn bản không có cơ sở, tùy tiện đưa ra 500 tệ, dù bà ấy là chủ nhiệm, cũng không dễ dàng như vậy.
Nhà máy này là nhà máy bánh quy, bản thân đã là “ngon bổ rẻ”, lợi nhuận không cao lắm.
Nếu không phải vì nhà nước mỗi năm đều có khoản trợ cấp, căn bản không thể duy trì được, thêm vào đó hương vị bánh quy vẫn luôn như vậy, không có sự đổi mới.
Bây giờ ở cửa hàng cung tiêu xã căn bản không bán được, chỉ khi vào dịp lễ Tết, có người mới mua về nếm thử, nên dẫn đến việc bao nhiêu năm qua, hiệu quả kinh doanh của nhà máy bánh quy vẫn luôn kém.
Không phải không thử nghiên cứu các hương vị khác, hương vị mới còn khó ăn hơn, hoặc là phải thêm rất nhiều bơ, giá này thì không thể “ngon bổ rẻ” được.
“Chủ nhiệm Hồ, bà biết giá này đã rất rẻ rồi, một khi hương vị này được tung ra thị trường, hương vị này chắc chắn ngon hơn bánh quy của các bà, hơn nữa chi phí sản xuất cũng thấp, gần bằng chi phí sản xuất hiện tại của các bà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play