Anh dứt khoát gác lại công việc, đứng dậy đi ra khỏi đồn công an, đứng chờ ngay cổng lớn.
Trong gió lạnh đợi hơn hai mươi phút, cuối cùng cũng thấy xe cảnh sát xuất hiện trong tầm mắt, lúc này Chung Cẩn mới cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm đôi chút.
Cũng không hiểu vì sao, rõ ràng biết Tiểu Đồng ở cùng các chú công an là rất an toàn, cũng biết nếu có chuyện gì thì họ chắc chắn sẽ liên hệ với mình.
Nhưng cả buổi trưa không nhìn thấy Tiểu Đồng, trong lòng Chung Cẩn cứ thấy trống rỗng. Cho đến khi thấy đứa bé mập mạp, lùn lùn được bế từ trên xe xuống, đeo cái túi nhỏ lắc lư chạy về phía mình, Chung Cẩn mới cảm thấy an tâm thật sự.
Anh cúi người bế Tiểu Đồng lên, thấy cô bé mũ, khăn quàng, găng tay đều mang đầy đủ, còn giơ tay sờ mặt con, vẫn còn ấm.
Vào đến văn phòng, Tiểu Đồng giãy muốn xuống đất.
Chung Cẩn thả cô xuống, Tiểu Đồng liền lôi từ túi áo khoác lông vũ ra hai viên kẹo, nhón chân đặt lên bàn làm việc của Chung Cẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT