Sau nửa tháng ở lại Hải Sơn, thể trạng của “bá tổng” Thu Trầm có thể thấy bằng mắt thường mà tiều tụy thấy rõ.
Mấy hôm trước, nửa đêm Chung Cẩn dậy uống nước, vừa vặn nhìn thấy Thu Trầm ngồi ngơ ngác trên sofa, ánh mắt trống rỗng, nhìn ánh trăng lạnh ngoài cửa sổ.
Chung Cẩn gọi hắn một tiếng, Thu Trầm quay đầu lại, mà không rõ là do ánh trăng mông lung, hay do dạy trẻ quá vất vả, nhìn qua như già đi mười tuổi trong nháy mắt.
Từ hôm đó trở đi, Chung Cẩn không sai khiến Thu Trầm làm việc nhà nữa. Chuyện nhặt rau, đút gà con ăn mấy việc lặt vặt đó đều không còn giao cho anh ta.
Ngay cả Thu Sanh cũng không cãi nhau với Thu Trầm nữa. Anh ta nói gì thì nghe nấy, còn đặc biệt lái xe tới một nhà hàng cao cấp gói cháo tổ yến mang về cho anh ta hạ hỏa.
Nhưng cho dù được đối đãi thế, một ngày nào đó Thu Trầm vẫn bị chọc đến phát khóc.
Anh ta mất hai tiếng đồng hồ, chỉ để dạy Tiểu Đồng học được 3 + 5 = 8. Vậy mà sau đó hỏi lại:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT