Văn Hòa Xương chỉ biết Thu Sanh đang ở Hải Sơn, còn tưởng cô đến đây để giải sầu, hoàn toàn không hay biết cô đã có con gái.
Bình thường anh chàng ăn mặc rất trẻ trung năng động: áo thun, quần jeans lửng đến đầu gối, tóc mái cắt ngắn, đeo balo hai vai và kính râm phi công.
Vừa thấy Thu Sanh, anh liền cười tươi chạy lại, hai chiếc răng nanh nhỏ đáng yêu lộ ra.
Thu Sanh đứng dậy, vẫy tay chào anh.
“Sao em lại ngồi ở khu vui chơi trẻ em thế?”
Thu Sanh đút hai tay vào túi áo gió, chu môi về phía khu trò chơi: “Đợi con gái tôi đấy.”
Nụ cười trên mặt Văn Hòa Xương vẫn sáng sủa như thường, “Em đừng đùa chứ? Làm gì có con gái?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play