Có điều, sau vụ đánh nhau lần đó, không còn ai trong đội hình cảnh dám giỡn mặt hoặc buông lời móc méo Thu Sanh nữa.
Mao Phỉ Tuyết thấy Thu Sanh đang ngồi nghịch tóc búp bê mà ngẩn người, tưởng cô vẫn còn đang bận suy nghĩ chuyện hồi sáng, bèn nói:
“Đừng nghĩ nữa. Sau này có chuyện gì, nếu không muốn nói với Chung Cẩn thì nói với tôi. Dù gì tôi cũng là phó sở trưởng, mấy chuyện nội bộ trong khu đều thuộc thẩm quyền tôi quản.”
Thu Sanh hoàn hồn, mỉm cười với cô ấy: “Không sao đâu, tụi mình ra ngoài xem hải sản hấp xong chưa nhé.”
Lúc ăn cơm, Tiểu Đồng chạy đến kéo tay Thu Sanh, thương lượng:
“Con với Hướng Tử Mặc muốn vào nhà chó ăn cơm.”
Cô bé gọi căn nhà nhỏ đó là "phòng riêng" của mình – chính là cái ổ chó to đùng ấy. Hận không thể cái gì ngon cũng phải ôm vào đó ăn mới thấy an tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT