Tiếng nói kia không phải giọng của ba.
Tiểu Đồng luống cuống phục hồi tinh thần, quyết định vẫn nên rút lui trước đã. Nếu để người ta phát hiện mình tè ra quần thì thật sự xong đời rồi.
Ngay lúc thân ảnh của cô bé lại lần nữa trở nên mờ mờ trong suốt, cửa đột nhiên bị đẩy hé ra, giọng của Nhiêu Thi Thi vọng vào:
“Giờ có thể vào chưa? Có bị gió cuốn mất rồi không đó?”
Tiểu Đồng – vừa lóe đi nửa người – nghe thấy tiếng quen thuộc thì lại lóe quay trở về. Hai tay nhỏ níu chặt vào nhau, rối rắm đến cực độ. Có nên nói với chị Thi Thi là mình vừa tè ra quần không nhỉ? Chị ấy tốt với mình mà… Hay là khai thật luôn?
“Bên ngoài đã yên, chắc là vừa vào tâm bão!” Có người gọi một tiếng, “Vào thôi!”
Cánh cửa lập tức bị đẩy mở, mấy người ùa vào. Có cả Nhiêu Thi Thi và Loan Vân mặc cảnh phục, phía sau là nhân viên ban quản lý tòa nhà mà họ liên lạc được. Thang máy đã ngừng hoạt động nên họ phải leo bộ hai mươi tầng lên đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play