Tiểu Đồng ôm theo cái màn thầu trắng bóc còn bốc hơi nóng, nhỏ giọng nói:
“Chiên lên ăn nha ba.”
“Được rồi, chiên lên ăn.” Chung Cẩn lập tức đồng ý.
Từ lần trước bị bệnh, ăn thử món màn thầu chiên rồi mê luôn cái vị giòn giòn ấy, từ đó về sau cô nhóc cứ thích món này mãi. Chung Cẩn thấy món này còn tốt hơn mấy thứ đồ ăn vặt linh tinh mà con bé hay ăn, nên thỉnh thoảng cũng chiên sẵn ít lát màn thầu, bỏ vào hũ đựng snack rồi mang tới sở cho con ăn.
Không biết mấy đứa nhỏ trong sở truyền tai nhau thế nào, mà có hôm Chung Cẩn phát hiện nhà ăn trong sở cũng bắt đầu bán món màn thầu chiên. Từ đó, gần như hôm nào cũng có một đĩa nhỏ xuất hiện trên bàn ăn.
Chỉ là màn thầu ở đó không giống loại mà anh làm ở nhà, chiên lên cũng không ngon bằng. Tiểu Đồng cũng thấy vậy, ăn mấy lần rồi chán, sau đó chẳng mấy chốc, món này cũng biến mất khỏi thực đơn nhà ăn.
Hai ba con vừa đi vừa nói chuyện, bước qua cổng khu nhà, Chung Cẩn cúi đầu dặn dò:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT