“Ba em kìa!” Tiểu Đồng đột nhiên hét to, đôi mắt to sáng lấp lánh nhìn về phía cổng sắt.
Hướng Tử Mặc vươn cổ nhìn ra ngoài, chẳng thấy gì: “Có thấy ai đâu.”
Tiểu Đồng từ trên xích đu nhảy xuống, đôi chân ngắn lộc cộc chạy về phía cổng, đúng lúc đó, thân ảnh cao lớn của Chung Cẩn xuất hiện trong tầm mắt đám nhỏ.
Hướng Tử Mặc há miệng tròn xoe, kinh ngạc cảm thán: “Wow, sao em cảm ứng được vậy?”
“Ba ơi!” Tiểu Đồng lắc mạnh cổng sắt, tạo ra tiếng loảng xoảng vang trời.
Chung Cẩn tới đón cả hai đứa nhỏ. Anh giải thích với Tử Mặc là mẹ cậu còn đang làm thêm, nên sẽ đưa cậu về sở cảnh sát trước để đợi. Anh ôm Tiểu Đồng vào lòng, tay kia dắt Hướng Tử Mặc, đứng ở cổng trò chuyện với cô Trang.
Nghe cô giáo báo cáo hôm nay Tiểu Đồng rất ngoan, nhưng khi ăn cơm lại có chút kén ăn, đem đồ ăn của mình bỏ vào bát người khác. Chung Cẩn vừa ôm con đi về bãi đỗ xe vừa nghiêm mặt dạy dỗ:
“Không muốn ăn thì phải nói với cô giáo, sao lại đem đồ ăn bỏ vào bát bạn được, có biết không?”
Tuy là đang răn dạy, nhưng giọng điệu anh vẫn khá dịu dàng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT