Nhưng Cao Hán mới không tin lời nói kia, cậu ta cảm thấy trong chuyện này có gì đó kỳ lạ, hơn nữa thôn trại kia cực kỳ bí mật, nếu không có sự chấp thuận thì người ngoài như bọn họ không thể tiến vào, theo cậu ta suy đoán, ba cậu ta c.h.ế.t thảm như vậy, đoán chừng là trong lúc vô tình phá vỡ bí mật gì đó của quân đội bang Nam Shan.
“Quân đội Bắc Shan ngu ngốc, hơn nữa xác thực là bên mình có lỗi trước, cho nên bọn họ nhận lỗi, sau đó cũng không huyên náo bế tắc với Nam Shan. Nhưng phó lữ trưởng đều c.h.ế.t rồi, thi cốt chưa lạnh, lần này các người qua đây, làm sao bọn họ có thể cho các người sắc mặt tốt được.”
Trong đầu Cao Hán sáng như gương, giơ tay lên, vuốt vuốt tóc mái bị mồ hôi dính vào xương mày.
Tại Tư gật đầu, thì ra là thế… “Cảm ơn, lúc này tôi hiểu rõ rồi.”
Đêm đã khuya, Triệu Tuấn và Cao Hán không thể đợi ở đây quá lâu, hai người chân trước chân sau, chạy ra khỏi gian phòng.
Chu Giác Sơn đóng cửa lại, lấy một cái ghế dựa bằng gỗ thực, anh mở rộng chân ngồi xuống, kéo Tại Tư qua đây.
“Có chủ ý gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play