Chương 6  Đại Lão Huyết Tộc Cắn Nhẹ Thôi 6

Bắpp_03

Bùi Nặc nhìn bộ dạng Nguyễn Đường  

“Ta mời ngài ăn bữa sáng”

Để bồi thường, không nhịn được cười ra tiếng. Nguyễn Đường có chút không vui chu môi, cậu cũng không biết mình nên bồi thường như thế nào mà, vì cái gì lại cười cậu. Bùi Nặc cũng không tiếp tục trêu chọc cậu, chỉ là ngón tay xẹt qua môi Nguyễn Đường, thanh âm mang theo một tia khàn khàn: 

“Đây chính là bồi thường tốt nhất.”

Tuy rằng có điểm “Khó chịu”, nhưng cũng có thể chịu đựng được. Cậu đẩy cổ áo mình ra, lộ ra xương quai xanh tinh xảo và chiếc cổ trắng nõn. Bởi vì buổi tối lăn lộn trên giường, cổ áo sớm đã bung rộng, bị Nguyễn Đường làm như vậy, lại lộ ra hơn nửa bờ vai tròn trịa. Lại có một loại cảm giác quyến rũ vô hình trí mạng.

Đáy lòng Bùi Nặc như bị thứ gì đó kéo nhẹ, hắn đầu lưỡi chống lại răng nanh, ánh mắt phiếm hồng, dục vọng từng đợt dâng lên, gào thét bảo hắn đem Nguyễn Đường đè dưới thân, tận tình làm cho dòng máu ngọt ngào chảy qua yết hầu, làm Nguyễn Đường phát ra tiếng r*n rỉ mềm mại, mang theo chút ủy khuất thường ngày.

 Hắn rõ ràng cũng không ham muốn thể xác, mọi người đều biết khẩu vị của hắn đang giảm sút, nhưng đối mặt với Nguyễn Đường, hắn lại như bị mê hoặc, làm thế nào cũng không khống chế được chính mình. Máu của Nguyễn Đường đối với hắn có sức hấp dẫn trí mạng.

Bùi Nặc cuối cùng vẫn là cắn Nguyễn Đường. Răng nanh đâm vào làn da mềm mại thời điểm, Bùi Nặc nghe thấy trái tim mình, tựa hồ phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn. Con mồi nhỏ, là khác biệt.

Chút dục vọng chiếm hữu nơi đáy lòng hắn bắt đầu lên men, nhưng đồng thời hắn lại đề phòng. Dù sao quan hệ giữa Huyết tộc và nhân loại duy trì ở một điểm cân bằng vi diệu, luôn có người cố gắng cài gián điệp bên cạnh hắn, hắn cũng không chắc chắn con mồi nhỏ có đáng tin hay không.

Bùi Nặc hít sâu một hơi, sau đó thu lại cảm xúc cực kỳ phức tạp nơi đáy mắt, chờ Nguyễn Đường chỉnh lại quần áo xong, rồi dẫn cậu xuống lầu cùng đi ăn cơm. Nhưng Bùi Nặc cũng không ở lại lâu lắm, sắp xếp cho Nguyễn Đường xong hắn liền về phòng mình.

Nguyễn Đường nhìn bóng dáng Bùi Nặc rời đi có chút thất vọng, cậu ăn từng miếng từng miếng, cảm giác cháo khoai lang tím trong miệng cũng mất đi vị ngọt.

【 Ký chủ đừng vội, từng bước một, đến lúc đó chúng ta nhất định có thể sưởi ấm trái tim nhân vật mục tiêu! 】

 Hệ thống kịp thời ra tới an ủi Nguyễn Đường. Dù sao Nguyễn Đường vẫn là người mới, cần cổ vũ thích hợp mới có thể càng thêm tràn đầy tin tưởng đi hoàn thành nhiệm vụ.

Mấy ngày tiếp theo, Nguyễn Đường lại lần lượt nhận được một ít nhiệm vụ nhỏ, ví dụ như làm cho Bùi Nặc một chiếc bánh ngọt nhỏ, hoặc là khen Bùi Nặc một câu, còn có nắm tay Bùi Nặc một chút vân vân. Mấy ngày nay nhiệm vụ nhỏ tích góp lại, Nguyễn Đường lại được hơn hai mươi điểm tích lũy. 

Nhưng không biết vì sao, mỗi khi cậu làm những việc này, cậu luôn cảm thấy ánh mắt Bùi Nặc nhìn cậu có chút kỳ lạ, sâu thẳm mà lại khó hiểu, như thể cất giấu điều gì đó. Nhưng Nguyễn Đường rõ ràng có thể cảm giác được, khoảng cách giữa Bùi Nặc và cậu, dường như đã kéo gần lại một chút.

 Nhận ra kết quả này, Nguyễn Đường không nhịn được lăn vài vòng trên giường, đáy lòng có chút vui sướng.

Trong khoảng thời gian này Lâm Ải cũng gửi cho cậu một ít tin nhắn, hỏi cậu ở chỗ Bùi Nặc thế nào, Bùi Nặc ra sao vân vân. Nguyễn Đường nghe theo đề nghị của hệ thống, một chữ không trả lời, toàn bộ đều xóa đi. Bên kia có lẽ đã nhận ra ý của Nguyễn Đường, không còn gửi tin nhắn đến nữa.

Những ngày Nguyễn Đường ở chỗ Bùi Nặc trôi qua thật sự thoải mái, nhưng không bao lâu sau, nhà họ Nguyễn liền có người tìm đến cửa.

“Thân vương đại nhân có ở đây không, đây là Nguyễn Ý nhà chúng tôi, nếu có thể, xin cho nó cũng ở lại hầu hạ thân vương đại nhân đi.” 

Bố Nguyễn đối với quản gia vẻ mặt nịnh nọt, tiện thể liếc Nguyễn Đường một cái, ý bảo cậu giúp nói vài câu.

Nguyễn Đường ngơ ngác, còn chưa phân rõ tình hình, hệ thống đã hét lên trong đầu cậu: 

【 Ký chủ, bọn họ đến tranh sủng! 】.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play