Đường Lâm vừa đi theo Chu Cảnh Sâm về phía sảnh lớn, vừa trộm ngắm anh.
Hai phút sau, Chu Cảnh Sâm dừng bước, xoay người hỏi:
“Cậu rốt cuộc muốn hỏi cái gì?”
Đường Lâm ngập ngừng một chút, cười nói: “Cậu làm thế nào mà biết anh Hàn là… là thám tử tư?”
Chu Cảnh Sâm liếc cậu một cái: “Đoán.” Nói xong, anh trực tiếp đẩy cửa lớn hội trường ra, không thèm nhìn cậu, nhấc chân bước vào.
Đường Lâm sờ sờ mũi. Đoán à? Lý do này cũng qua loa quá đi! Tên này muốn ảnh chụp, không phải là để tiện điều tra thông tin của đội trưởng sao? Dù sao, anh ta căn bản không cần làm giấy tờ công tác, chỉ cần mang người theo bên mình là được.
Bên trong hội trường, áo quần lụa là, ánh đèn lấp lánh, trai xinh gái đẹp vô số. Đèn chùm pha lê rực rỡ, chiếu rọi một không gian xa hoa lộng lẫy, khiến người ta mê đắm. Có người quen nhìn thấy Chu Cảnh Sâm, vội nâng ly đi tới, thái độ thân mật hàn huyên vài câu với anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT