Chương 107
Bắpp_03
Mái tóc ngang vai của Đường Nguyễn đã dài ra, tùy ý xõa sau đầu. Trên gương mặt cô ấy là nụ cười dịu dàng, vẻ thanh lịch, nhã nhặn mà Đường Lâm mười mấy năm qua chưa từng thấy. Cậu vẫn luôn cảm thấy cô nhóc này quá ghê gớm, chẳng có chút dịu dàng nào, cả ngày nhảy nhót lung tung, sở thích cũng đặc biệt. 
Cô ấy mê mẩn trống Jazz và pha chế rượu, thỉnh thoảng còn luyện tập tán thủ. Cô ấy rất ít khi mặc váy, quần áo luôn là áo thun quần jean, tóc không dài không ngắn, cũng không trang điểm, luôn để mặt mộc. 
Đường Lâm không ngờ rằng đời này lại có thể nhìn thấy một mặt này của cô ấy, nhất thời có chút vui mừng, phấn khích đi về phía cô ấy, gọi: “Nguyễn Nguyễn.”
 Đường Nguyễn nhíu mày, quay đầu lại nhìn. Phía sau là một con hẻm nhỏ hẹp, vì vừa mới mưa xong, có vài chỗ trũng đọng lại chút nước nông, không dễ đi lắm, vì vậy không có mấy người, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy cuối hẻm. Cô ấy nghi ngờ thu lại tầm mắt, liếc thấy bóng mình trên tấm kính đối diện, thích thú chỉnh lại váy.
 “Mẹ ơi, mẹ nhanh lên, muộn rồi!” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play