“Được rồi được rồi... tớ miễn cưỡng đi ra ngoài ngồi với cậu một lát.” Tịch Nịnh gấp gáp lưu bản thảo rồi tắt máy tính. Cô chẳng thèm chào chủ biên mà đi thẳng ra ngoài cùng Thẩm Vân. Thẩm Vân ngạc nhiên, đi ra khỏi văn phòng rồi vẫn nhìn cô với vẻ nghi hoặc.
“Cậu không chào chủ biên à?”
“Hắn ta giờ không dám động vào tớ. Hừ!” Tịch Nịnh đắc ý, vỗ ngực: “Này, hay cậu quay lại làm cùng tớ đi, chị đây bao bọc cho.”
“Nghe giọng cậu là biết đang phất lên rồi.” Tịch Nịnh luôn có cách chọc Thẩm Vân cười. Nói chuyện vài câu, tâm trạng cô cũng khá hơn nhiều. Cả hai rời tòa soạn, đi đến tiệm bánh ngọt quen thuộc. Ngồi xuống, gọi hai ly nước, Tịch Nịnh bắt đầu “tra hỏi” cô.
“Cậu còn biết đường về à? Lúc đi một tiếng cũng không thèm nói! Tớ lúc đó hận không thể đuổi theo ra Bắc Kinh đánh cậu một trận!” Tịch Nịnh bực bội nói: “Cậu thật quá đáng!”
“Này, tớ đã trở về rồi mà... Cậu bình tĩnh chút đi, nghe tớ giải thích đã.” Thẩm Vân nắm lấy tay cô ấy, cười nịnh nọt. Cô hiểu tính Tịch Nịnh. Khi cô bỏ đi không một lời từ biệt, Tịch Nịnh chắc chắn đã rất tức giận và lo lắng, nhưng lúc đó cô không tìm được cơ hội để giải thích mọi chuyện.
“Cậu không cần tớ đã đành, cả bạn trai cũng không cần à?” Tịch Nịnh không hề hay biết chuyện Thẩm Vân và Vinh Trạm đã chia tay. Ba năm qua, họ không liên lạc, nên cô vẫn đinh ninh cả hai đang hạnh phúc bên nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play