"Tùy em." Vinh Trạm quyết tâm, lần đầu tiên không màng hậu quả mà bỏ mặc cô ấy lại một mình, phóng xe nhanh chóng rời đi.
Kiều Mộc Căng luôn là như vậy, anh ta đối xử tốt với cô, cô đều làm như không thấy, dù thế nào cũng không chịu thể hiện một chút yếu ớt hay ỷ lại nào trước mặt anh ta. Nhưng Vinh Trạm không nỡ trách cứ cô ấy, kết quả là, mọi tội lỗi đều đổ dồn lên Thẩm Thịnh.
**
Thẩm Vân cứ lăn qua lăn lại trên giường mà không sao ngủ được. Trong đầu cô ngập tràn câu nói "Em ở bên tôi đi" của Vinh Trạm.
Vào khoảnh khắc Vinh Trạm nói ra những lời đó, cô thực sự có một cảm giác như mơ thành hiện thực. Vinh Trạm là giấc mơ của cô, cô sợ rằng sau khi tỉnh giấc, mình sẽ phát hiện ra tất cả chỉ là giả dối, nên thậm chí còn không dám nhắm mắt lại.
Thẩm Thịnh thì lại uống rượu về, lúc về đóng cửa động tĩnh đặc biệt lớn. Thẩm Vân nghe thấy liền vội vàng chạy ra ngoài. Thấy anh trai say khướt ngã trên sô pha, cô thở dài, nhanh chóng pha cho Thẩm Thịnh một cốc nước mật ong, rồi lại đút cho anh uống.
Thẩm Thịnh nhìn chằm chằm cô, ha ha cười thành tiếng, cảm thán nói: "Sao anh lại có đứa em gái ngu ngốc như em chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play