Thẩm Vân và Tịch Ninh cùng nhau đến chỗ Mục Chí Chinh ở. Vừa xuống xe taxi, cả hai đều sững sờ trước cảnh tượng đập vào mắt. Đặc biệt là Tịch Ninh, cô nhìn căn nhà trông rất "nguyên thủy" này, rồi kéo Thẩm Vân lại, ghé sát tai cô bạn thì thầm hỏi đầy vẻ ghét bỏ: "Cậu có nhớ nhầm địa chỉ không đấy? Đại minh tinh nào lại ở cái nơi khỉ ho cò gáy, thâm sơn cùng cốc này chứ?"
Thẩm Vân cũng thấy chỗ này có gì đó không ổn, dường như còn tồi tàn hơn cả nơi cô ở. Cô trấn an Tịch Ninh, rồi nhìn về phía trước: "Chúng ta cứ từ từ đã, tớ nghĩ tớ không nhớ nhầm đâu..."
"Ai, trời ơi, cái chỗ quái quỷ gì thế này, Mục Chí Chinh đúng là …" Hai chữ "biến thái" còn chưa kịp thốt ra, Tịch Ninh đã bất ngờ nhìn thấy một người mẫu trẻ nổi tiếng đang ôm chầm lấy một người đàn ông to lớn vừa bước xuống xe. Cô ấy kéo Thẩm Vân trốn sang một bên, hạ thấp giọng: "Tớ thấy hắn rồi, cậu đừng lên tiếng, đưa máy ảnh cho tớ, tớ chụp lén mấy tấm trước đã, hôm nay coi như hoàn thành nhiệm vụ rồi."
Thẩm Vân gật đầu, vẻ mặt vẫn khá bình tĩnh, nhưng lòng bàn tay đã đổ mồ hôi. Cô vốn nhút nhát, kinh nghiệm làm việc cũng không nhiều, mỗi lần đối mặt với những người nổi tiếng cô đều vô cùng căng thẳng, luôn cảm thấy mình và họ không cùng một thế giới. Khi chụp ảnh tay cô còn run nữa. Nhưng Tịch Ninh thì hoàn toàn khác, cô ấy chẳng sợ gì cả.
Trong nháy mắt, Tịch Ninh đã chụp liên tiếp mười mấy tấm ảnh. Vừa lúc Thẩm Vân định lấy máy ảnh từ tay cô ấy thì một bàn tay khác đã giật lấy chiếc máy ảnh. Thẩm Vân theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn, đối diện với đôi mắt lạnh như băng của Mục Chí Chinh. Thẩm Vân cảm thấy vô cùng xấu hổ. Đây là lần đầu tiên cô bị bắt quả tang khi chụp lén. Ngay cả Tịch Ninh đứng bên cạnh cũng sững sờ. Cô hoảng loạn tột độ, đưa tay định giật lại máy ảnh từ tay anh ta.
Mục Chí Chinh nhẹ nhàng né tránh tay cô, ánh mắt anh ta vẫn luôn dừng lại trên người Thẩm Vân đang lúng túng. Anh ta khẽ nhúc nhích môi, lạnh lùng hỏi: "Tòa soạn nào?"
"...Báo Giải trí Mới." Thẩm Vân đành chịu thua mà nói ra, sau đó lại vội vàng cầu xin sự tha thứ của anh ta: "Xin lỗi anh, ảnh có thể xóa đi được không, máy ảnh trả lại cho chúng tôi được không? Với lại, làm phiền anh …"
"Với lại?" Mục Chí Chinh cau mày cắt ngang lời cô, vẻ mặt xen lẫn vài tia thiếu kiên nhẫn: "Tìm người như cô làm phóng viên giải trí, giám đốc của các cô không sợ tòa soạn đóng cửa à? Muốn phỏng vấn thì phải hạ thấp thái độ xuống, hiểu không?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT