Giáo sư Đường đứng trên ban công tầng trên nhìn họ. Mặc dù không nghe rõ họ nói gì, nhưng thấy vẻ tuyệt vọng của con gái đứng chôn chân tại chỗ, còn thằng nhóc Triệu Khuynh cứ thế bỏ cô lại.

Giáo sư Đường tháo kính, dụi dụi đôi mắt ướt át rồi quay trở vào nhà. Ông nói với mẹ Đường đang còn dọn dẹp bàn ăn: “Lát nữa Sở Sở về, tạm thời đừng nhắc đến chuyện này.”

Ông cuối cùng vẫn đau lòng cho con gái. Hai vợ chồng họ không ngốc, tình cảm của con gái dành cho Triệu Khuynh từ trước đến nay luôn rõ ràng, mãnh liệt, sùng bái, thậm chí như một tín ngưỡng. Còn ông cũng không phải không cảm nhận được con rể dường như không có loại nhiệt tình đó với con gái, mà thiên về sự chăm sóc của một người anh trai hơn. Ban đầu ông nghĩ tính cách thằng nhóc Triệu Khuynh là vậy, nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ ngay từ đầu đã là sai lầm rồi.

Đường Sở Sở về đến nhà, giáo sư Đường và mẹ Đường quả thực không nhắc lại chuyện ly hôn, thậm chí không hỏi thêm cô một câu nào. Họ đều nhận ra con gái đã khóc, không đành lòng vào thời điểm này làm cô buồn hơn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play