Tối đó, Mạnh Quảng Đức với một thân đồ hiệu, kẹp chiếc cặp đi vào bàn. Đường Sở Sở còn khách sáo đứng dậy. Mạnh Quảng Đức ngồi xuống đối diện cô. Khi anh ta tháo khẩu trang ra, Đường Sở Sở suýt nữa thì nghẹn lại. Đúng là bị đánh sưng như đầu heo, cả khuôn mặt sưng phù một cách "hấp dẫn" đến lạ.

Quả nhiên, nhà hàng mà Lưu Giai Di chọn đúng là hợp khẩu vị Mạnh Quảng Đức. Đường Sở Sở nâng chén trà lên, mặt tươi cười, lấy trà thay rượu kính Mạnh Quảng Đức.

Mạnh Quảng Đức ra trường liền theo bố làm ăn mấy năm, những mánh khóe xã hội anh ta đã quá quen thuộc. Ý đồ bữa cơm này của Đường Sở Sở, anh ta nhắm mắt lại cũng đoán được. Anh ta nhấp một ngụm trà, nói với giọng điệu mỉa mai: “Em mà định đến cầu xin cho Triệu Khuynh thì anh khuyên em bỏ đi. Mạnh Quảng Đức anh đây lớn chừng này chưa từng có ai dám đánh mạnh tay đến thế. Lại còn làm kinh động đến bố anh, khác nào tát vào mặt bố anh. Nói thẳng ra, chuyện này dù anh có muốn bỏ qua thì bố anh cũng không tha cho Triệu Khuynh đâu.”

Đường Sở Sở nghe xong mặt trắng bệch, lập tức không biết nói gì tiếp. Mạnh Quảng Đức gắp một miếng bào ngư bỏ vào miệng, lại mở lời: “Nói đi nói lại, em chẳng phải đã ly hôn với Triệu Khuynh rồi sao? Còn dính vào mớ bòng bong này làm gì? Triệu Khuynh mà tốt đến thế, em có ly hôn với anh ta không? Anh giúp em làm cho anh ta không ngóc đầu lên được, em phải cảm ơn anh mới phải chứ.”

Vẻ mặt Đường Sở Sở lập tức chùng xuống: “Không phải cặp vợ chồng nào ly hôn cũng phải trở mặt thành thù. Triệu Khuynh không có lỗi, là em đề nghị ly hôn. Mạnh học trưởng, Mạnh tổng, em chưa từng cầu xin ai bao giờ. Hồi đại học em đã nhận được sự giúp đỡ của anh, xin anh nể tình cùng trường, anh có thể bỏ qua cho Triệu Khuynh được không? Coi như em cầu xin anh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play