Tần Lễ đối diện với đôi mắt sâu thẳm, lạnh lẽo của Cố Đàm Dữ, trong đáy mắt kia không chút che giấu sát ý, tựa như một thanh đao vừa được mài bén, lóe lên ánh sáng chết chóc, không chút lưu tình chĩa thẳng về phía hắn.
Áp lực quá lớn khiến Tần Lễ không kìm được lùi một bước. Bề ngoài vẫn cố giữ bình tĩnh, nhưng lòng bàn tay hắn đã ướt đẫm mồ hôi lạnh. Trong đầu Tần Lễ xoay chuyển đủ loại tính toán. Cuối cùng, vẫn là cưỡng ép bình thản nói:
“Sao? Ngươi nghĩ là ta làm à? Không có chứng cứ thì đừng nói bừa. Huống hồ…, nếu ta làm, thì được lợi gì?”
Cố Đàm Dữ lạnh nhạt liếc hắn một cái, thu lại ánh mắt:
“Có lợi hay không, Hoàng thái tử ngài rõ hơn ai hết.”
Nói xong, hắn không buồn dây dưa thêm, đưa tay mở cửa xe, bước vào:
“Ta còn phải xử lý quân vụ, không rảnh tán gẫu với ngài. Nếu có gì cần nói, cứ liên hệ phó quan của ta qua quang não.”
Lưu Ngọc đứng bên phối hợp cười nhạt, đủ lễ phép nhưng vẫn mang tia sắc lạnh.
Tần Lễ hít sâu một hơi. Hắn tức đến phát run, nhưng vẫn phải kìm nén.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play