Nguyễn Đường cúi đầu, khuôn mặt vùi vào lồng ngực Ngu Lê, quần áo lạnh lẽo cọ vào chóp mũi khiến cậu thở có phần dồn dập. Ngón tay cậu siết chặt lấy vạt áo của Ngu Lê, giọng run rẩy:
“Vậy... chúng ta đã nói rồi nhé, mãi mãi, mãi mãi không rời xa nhau.”
Cậu hoàn toàn không ngờ rằng chuyện ngày đêm mong mỏi lại có thể thành hiện thực nhanh đến vậy. Trong phút chốc, Nguyễn Đường vẫn còn cảm thấy khó tin.
Rõ ràng trước đó chỉ cần cậu chạm vào Ngu Lê một chút, người kia đã cứng đờ như tảng đá.
Trong không gian hệ thống, hệ thống lặng lẽ mắng thầm: Hắn biết ngay Ngu Lê không phải người “thẳng”. Thỏ con chỉ cần ngoắc ngoắc móng vuốt, Ngu Lê liền tự động ôm thỏ con vào lòng, ôm đi luôn.
Hừ! Hắn xem nhiều tiểu thuyết thế, chẳng lẽ là vô ích à?
Nhìn hai người ngọt ngào bên nhau, hệ thống cũng không lên tiếng quấy rầy. Dù sao thì đối với nó mà nói, chỉ cần Nguyễn Đường và mục tiêu nhiệm vụ ở bên nhau, nhiệm vụ đã xem như hoàn thành một nửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT