Ôn Trĩ cảm thấy ánh mắt của mấy thanh niên khiến cô lúng túng không thôi, bước chân càng lúc càng nhanh, vừa đi vừa đỏ mặt vì nắng.
Phía trước có hai thanh niên thấy cô, liền cười tiến lại gần:
“Chào đồng chí, cô mang cơm cho ai đấy?”
“Tôi tên Trương Dương, cô tên gì vậy?”
“Cô tìm ai, nói tên đi tôi dẫn cô qua.”
Từ nhỏ đến lớn Ôn Trĩ chưa gặp phải tình huống này bao giờ, cô chỉ biết lắc đầu liên tục, mặt trắng bệch vì căng thẳng.
Cô phát hiện dù có đi nhanh cỡ nào cũng không thoát nổi hai người kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT