Lúc này, Ôn Lệ đứng dậy, thuận tay kéo Ôn Trĩ đứng dậy theo. Ôn Trĩ thắc mắc nhìn cô ấy, còn Ôn Lệ thì giơ tay về phía Cố Huy bên kia bàn. Cố Huy nhướn mày, lập tức hiểu ý, anh ta cài điếu thuốc lên tai, đứng dậy chìa tay ra với Ôn Trĩ: “Đồng chí Ôn Trĩ, tự giới thiệu một chút, tôi tên là Cố Huy, là bạn đại học với Trần Nghiêu... à không, với Minh Châu.”
Suýt chút nữa thì anh nói ra tên Trần Nghiêu Thư… tốt nhất đừng nhắc đến cái tên đó vào ngày vui như hôm nay kẻo khiến chị dâu của Minh Châu buồn lòng.
Ôn Trĩ nhìn bàn tay đang chìa ra trước mặt, do dự một chút rồi cũng đưa tay bắt nhẹ. Giọng cô trong trẻo như chính con người cô vậy, nhẹ nhàng mà êm tai: “Tôi tên là Ôn Trĩ.”
Cố Huy nhìn nụ cười nhè nhẹ trên mặt cô, cảm thấy có chút khác với lần gặp trước ở khu đại viện công chức.
Hôm đó, gương mặt cô đầy vẻ ưu sầu, giữa chân mày là nỗi sợ hãi và lúng túng như sợ gặp người lạ.
Nhưng hôm nay thì khác.
Tuy vẫn có vẻ ít nói, nhưng ánh mắt đã bớt sợ sệt đi nhiều, khuôn mặt cũng không còn nét u buồn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play