Ôn Trĩ ngạc nhiên nhìn gói đường đỏ nặng trĩu trong tay. Một gói lớn như vậy, ngay cả ở nhà họ Ôn, cha mẹ cô cũng không nỡ mua cho hai cậu em trai nhiều đến thế.
Chắc số này tốn không ít tiền, cũng phải dùng khá nhiều phiếu đường nhỉ?
Nghĩ đến việc mình không có một xu dính túi, Ôn Trĩ siết chặt gói đường trong tay, cảm giác áy náy trong lòng càng lớn dần lên.
Cô thấy mình thật có lỗi với nhà họ Trần.
Cha mẹ cô không chỉ đòi nhà sính lễ nhà họ Trần với một cái giá cực cao 400 đồng mà còn mắng mỏ anh cả Trần Nghiêu Thư đã hy sinh ngoài chiến trường. Vậy mà mẹ chồng và em chồng vẫn không so đo, đối xử với cô như người nhà. Cô lại chẳng giúp được gì cho nhà họ, ngược lại còn trở thành gánh nặng.
“Cảm ơn cậu.”
Ôn Trĩ mím chặt môi, cố gắng không để nước mắt rơi xuống.
Trần Minh Châu trộn thức ăn vào tô mì: “Là người một nhà, không cần khách sáo.”
Anh gắp một đũa mì, rồi bước ra ngoài: “Tôi ra ngoài ăn, trong nhà ngột ngạt quá.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT