Sợ mẹ chồng không tin, Ôn Trĩ lại nói thêm:“Mẹ, trước kia con quá để tâm đến ánh mắt người đời. Khi họ nhìn con bằng ánh mắt khác lạ, con thường nghĩ chắc mình chưa làm tốt. Nhưng sau này con sẽ không thế nữa. Con sẽ không quan tâm ánh mắt của ai cả. Con sẽ cùng Minh Châu sống những ngày tháng thật tốt.”
Đào Phương kinh ngạc nhìn Ôn Trĩ.
Không ngờ chỉ sau một chuyến xuống nông thôn, cô đã thay đổi nhiều như vậy.
Nhưng thế cũng tốt, có chuẩn bị tâm lý cũng chẳng phải điều xấu.
Đêm hôm đó, Đào Phương mất ngủ.
Bà lẩm nhẩm tên Trần Nghiêu Thư, lại nhớ đến chồng mình, nói về chuyện của Trần Minh Châu và Ôn Trĩ, chỉ mong cha con họ ở trên trời có thể chúc phúc cho đôi trẻ này.
Bà chỉ hy vọng con trai cả đừng trách Minh Châu và Ôn Trĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play