“Vì sao chứ? Không phải anh từng nói là vừa gặp tôi đã rung động sao?” Mạc Thịnh vội vàng kéo tay Bạch Thụy lại, nhưng cậu đã né tránh. 
“Là vì tôi đánh anh à? Anh có thể đánh lại mà! Đánh mấy cú cũng được, tôi sai rồi! Tôi thực sự biết lỗi rồi!” Bạch Thụy lắc đầu, có chút bất lực nhìn Mạc Thịnh.
“Không phải vì chuyện đó. Anh có biết Tống gia đã sụp đổ thế nào không? Tôi rõ ràng là tổng tài Thụy Hâm, vì sao lại rơi vào bước đường thê thảm như vậy, anh từng điều tra nguyên nhân chưa? 
Có lẽ anh nên đi tìm hiểu lại cô em gái tốt của mình đi. Cụ thể xảy ra chuyện gì, tôi không muốn nói. Nhưng cô ta hại tôi thê thảm như vậy, cho dù tôi có thích anh đi nữa, tôi cũng không thể ở bên anh – người là anh trai của kẻ thù.” Bạch Thụy lạnh mặt, ánh mắt nhìn Mạc Thịnh lại đầy tiếc nuối. 
Cậu đưa tay khẽ vuốt gương mặt Hắn, vẻ mặt không nỡ, rồi khẽ đặt lên môi Hắn một nụ hôn.
“Vậy nên... xin lỗi. Nụ hôn này là một hồi ức đẹp, tôi sẽ nhớ anh suốt đời.”
Dứt lời, Bạch Thụy quay người bước đi, nhưng lại bị Mạc Thịnh nắm lấy tay. Hắn cảm thấy như có dao cứa vào tim, đau đến nghẹt thở, giọng khàn khàn hỏi: “Em định đi đâu?”
Bạch Thụy gỡ từng ngón tay đang giữ lấy mình, nhẹ giọng đáp: “Dĩ nhiên là rời khỏi H quốc rồi. Dù sao nơi này cũng không còn chỗ cho tôi dung thân nữa. Anh yên tâm, tôi biết anh bị lừa nên tôi không trách anh. Tôi sẽ buông tay. Nếu có duyên, có lẽ chúng ta sẽ còn gặp lại.”
Bạch Thụy khẽ mỉm cười rồi thật sự rời đi, để lại Mạc Thịnh ngây ngốc đứng đó. Hắn đã muốn vươn tay níu lại vô số lần, nhưng nghĩ đến những lời cậu nói, lại chỉ có thể cố gắng kìm nén cảm xúc, thu tay về.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play