Mạc Thịnh cảm thấy khi mình nhìn vào người đàn ông có vẻ ngoài lạnh lùng đối diện, tim Hắn như thể sắp ngừng đập. Hắn thậm chí còn có một loại xúc động điên cuồng: sẵn sàng sống vì cậu, chết cũng vì cậu.
Tại sao lại như vậy? Sao lại nảy sinh ra loại ý nghĩ điên rồ này? Rõ ràng mới giây trước còn muốn đẩy đối phương vào chỗ chết, mà sao ngay giây tiếp theo, lại cảm thấy bản thân chẳng thể kiểm soát nổi trái tim đang loạn nhịp này?
Mạc Thịnh thấy trong lòng rối bời, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, dùng ánh mắt cố chấp đối diện với người trước mặt.
Nhìn thấy người yêu dường như chỉ bị thương ngoài da, Bạch Thụy âm thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, lúc này mới bắt đầu quan sát kỹ khuôn mặt của người yêu ở đời này.
Vẫn là dáng người cao lớn như kiếp trước, chỉ có điều dường như càng thêm rắn chắc. Làn da màu đồng khỏe mạnh, cơ bắp cuồn cuộn đầy sức mạnh. Khuôn mặt sắc nét như được đẽo gọt bằng dao, có năm phần giống Tiêu Trạm trước kia, nhưng lại thêm phần mạnh mẽ cứng cáp. Trên trán có một vết sẹo sâu, kéo dài từ giữa lông mày đến khóe mắt. Nhưng vết sẹo ấy không hề làm Hắn xấu đi, ngược lại càng tăng thêm nét quyến rũ nam tính.
Mạc Thịnh cảm nhận được ánh mắt dài và sâu của đối phương đang đánh giá mình, không khỏi ưỡn ngực lên, cảm giác khẩn trương như vậy đã lâu lắm rồi mới có lại.
Chỉ là khi ánh mắt ấy dừng lại trên người mình, Mạc Thịnh lại có một cảm giác kỳ lạ là mãn nguyện. Như thể trái tim đang kêu gào: đúng rồi, cứ nhìn ta đi! Nhìn ta mãi đi!
“Vì cái gì?”
Bạch Thụy đột ngột buông ra ba chữ, khiến Mạc Thịnh có chút bối rối không kịp phản ứng. Hắn hơi ngơ ngác hỏi lại:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play