Sắc trời đã tối đen, trong cung điện vương thành đèn đuốc sáng rực. Một đám người lúc trước quỳ bên giường Tiêu Lang thế nào, lúc này vẫn y nguyên như thế. 
Ngự y đã châm cứu, lại truyền thuốc qua ống dẫn, giờ phút này đang run rẩy quỳ bên cạnh giường, sắc mặt u ám tuyệt vọng.
Tả tể vuốt chòm râu bạc run run, giọng khàn khàn hỏi: “Rốt cuộc có bao nhiêu phần trăm cơ hội?”
Ngự y thở dài: “Bệ hạ trúng hỏa độc đã hơn mười năm, thân thể đã sớm suy kiệt. Giống như một ngôi nhà cũ, xà cột đã mục, tường vách đã nứt, lúc nào cũng có thể sụp đổ. Trước đây còn dựa vào hỏa độc miễn cưỡng chống đỡ. Giờ hỏa độc đã tan… cũng là lúc ngã xuống. Có tỉnh lại được hay không, chỉ có thể trông vào số mệnh. Ai…”
Tả tể lại nhìn sang mấy vị ngự y khác. Ai nấy đều mang sắc mặt nặng nề, rõ ràng đã dốc toàn lực, giờ chỉ còn biết mặc cho số trời.
Trong điện bỗng chốc yên tĩnh, không ít người đã bắt đầu hoảng loạn. Thiên tử còn trẻ, đến nay chưa từng đại hôn, chớ nói chi vương hậu, ngay cả một thị thiếp cũng không có. 
Người duy nhất từng được phong phu nhân cũng chỉ là một con hạc. Mà nghe nói hạc đực không biết đẻ trứng… Thiên tử không con, lại càng không có huynh đệ ruột thịt. Nếu thật sự không tỉnh lại… ai có thể kế thừa đại thống? Chỉ e thiên hạ sẽ đại loạn mất!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play