Bóng người kia mờ mờ ảo ảo, như là ảo giác do ánh sáng chiếu lên không trung tạo thành, thoáng trong suốt đến mức có thể xuyên qua mà nhìn thấy mây trời phía sau. Nhưng Trang Hành lại thấy rất rõ, đó chính là Tiêu Lang. 
Vào thời khắc then chốt như vậy, Quốc sư tuyệt đối không thể lôi ra một cái ảo ảnh để đùa giỡn, nên người kia chắc chắn là thật.
Trang Hành hoảng loạn đến mức hồn vía lên mây, điều khiển nguyên liệu nấu ăn và công cụ chẳng ra thể thống gì, tất cả rơi loảng xoảng từ giữa không trung xuống, lăn lóc dọc theo sườn núi.
Ngay sau đó, từ dưới lớp băng vọng lên tiếng cười dữ tợn đầy giận dữ của Quốc sư:
“Tiêu Lang à Tiêu Lang, ngươi tưởng ta hạ hỏa độc vào người ngươi là để làm gì? Rảnh rỗi không có việc gì thì làm cho ngươi đau à? Da dẻ không trầy xước một miếng, ngươi tưởng ta hành thiện tích đức chắc? Ha ha ha ha ha… Thống khổ thật sự còn chưa tới đâu! Muốn giết ta, không dễ như vậy đâu!”
Giọng hắn trầm thấp, lạnh buốt mà vang dội, gần như vang vọng khắp trời đất, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều nghe được. Mặc dù nghĩ đây là đang đóng phim, nhưng vẫn không nhịn được mà chửi ầm lên, làn đạn như bão đổ tới, không thiếu kiểu mắng chửi không tục từ nhưng lại vô cùng sinh động.
“Xin lỗi các vị, phát sóng trực tiếp tạm dừng, tôi phải đi xem đây!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play