Toàn thành bá tánh vui mừng khôn xiết, vội vàng sát gà tể ngỗng chúc mừng, ai nấy mặt mày rạng rỡ như ăn Tết.
Chỉ có một mình Trang Hành là buồn hiu, cậu nằm dài trên sập thở than: “Vài trăm vạn rồi! Tôi không bao giờ là người có tiền! Giờ tôi thành người nghèo mắc nợ mấy trăm vạn rồi!”
AI phụ họa: [Đúng vậy nha! Thiếu thật nhiều thật nhiều tiền! Có câu gì ấy nhỉ, mua sắm thì sướng tay mà trả nợ thì sầu đời!]
Trang Hành không ngờ cái con khờ AI này không những không an ủi mà còn ở đó rắc muối lên vết thương của cậu. Cậu khóc không ra nước mắt, ngồi dậy lôi cơ thể giả Tiêu Lang ra, hai người ngồi xếp bằng đối diện nhau trên giường, một người nhắm mắt, một người mặt đầy đau khổ.
Trang Hành vỗ vỗ vai bản phục chế: “Tiểu đệ à! Vì cứu ngươi và bá tánh mà ta đã phải vay mượn mấy vạn cái bình chữa cháy, số tiền lớn cỡ có thể mua nhà rồi đấy, ngươi nói nợ nần này... ngươi có thấy nên giúp ta gánh vác một chút không?”
Tiêu Lang lúc này đang ở bản thể nghị sự, nghe thấy giọng Trang Hành thì hơi khựng lại một chút, thần sắc ngưng lại, nhưng do không thể cử động ở cơ thể giả nên vẫn không có phản ứng.
Trang Hành nhìn "Tiêu Lang" mặt có hơi đơ ra, tay từ vai dời xuống, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua mặt hắn, cuối cùng dừng lại trên chóp mũi, khẽ chọc một cái:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT