Quốc Sư bước qua ngạch cửa cao của tẩm điện, chậm rãi tiến lại gần giường. Tiếng bước chân nặng nề vang lên trên gạch, từng bước đều thong dong, vững vàng, như thể trận hỗn chiến vừa rồi chẳng hề ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn.
Ngay cả chuyện bị cạo đầu, bị lột y phục đầy nhục nhã cũng không khiến hắn để tâm. Hắn nhìn chằm chằm vào đống chăn gấm phồng lên trên giường, giọng trầm thấp: “Tiêu Lang, ngươi đã về.”
Tiêu Lang ngay khoảnh khắc hắn bước vào đã xoay người che chắn cho Trang Hành. Cậu vừa hé góc chăn để lén nhìn Quốc Sư, thì bị hắn bắt lấy tay, nhét trở lại trong chăn.
Đồng thời, trong bóng tối, Tiêu Lang mò mẫm cởi quần áo của cậu. Trang Hành ngơ ngác nhìn hắn trong bóng đêm, nhất thời không biết nên chống cự hay phối hợp.
Nghe thấy giọng Quốc Sư, Tiêu Lang cũng không quay đầu lại, chỉ "ừm" một tiếng, nghe như bị quấy rầy giữa lúc đang cao hứng. Đợi đến khi cởi xong áo ngoài của Trang Hành, hắn mới đột nhiên như chợt nhớ ra điều gì, kéo chăn ngồi dậy, xoay người nhìn bóng người đã bước đến mép giường, giọng thản nhiên: “Quốc Sư.”
Quốc Sư hừ lạnh một tiếng: “Con hạc kia đâu?”
Sắc mặt Tiêu Lang lập tức xấu đi, giận dữ pha chút ngang ngược:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT