Bóng đêm dần buông, trong hoàng cung nơi đô thành chỉ còn leo lắt ánh đèn dầu. Tiêu Lang oai vệ tựa lưng trên chiếc giường lớn xa hoa trong tẩm điện, quanh người là bảy tám nam tử trẻ tuổi, dung mạo mỗi người mỗi vẻ. Bọn họ thay nhau dâng đồ ăn tận miệng hắn, nhưng hắn lại chỉ cười rồi đẩy tay họ ra rồi lười nhác nói:
“Làm gì vậy? Tránh ra cho ta ngắm mỹ nhân.”
Mấy người kia quay đầu nhìn theo ánh mắt hắn. Ở góc điện là một hồ tắm, mặt nước phủ sương trắng dày đặc. "Mỹ nhân" trong lời Tiêu Lang đang được cung nhân dìu vào, một lớp rèm mỏng buông xuống lờ mờ, chẳng ngăn được ánh nhìn mà ngược lại càng kích thích trí tưởng tượng. Một vài người trong đám nam tử lộ ra vẻ khó chịu, nhưng khi nhìn thấy Quốc Sư đứng ở cửa thì tất cả lập tức thu lại thần sắc, kính sợ im lặng.
Tiêu Lang thu ánh nhìn về, quay sang Quốc Sư, hứng thú hỏi: “Quốc Sư, mỹ nhân này từ đâu tới vậy?”
Quốc Sư mỉm cười: “Hắn là tiểu công tử của Thân quốc. Không giống những món đồ chơi khác, ngươi có thể thị tẩm cũng được, bắt hắn hầu hạ bưng trà rót nước cũng xong, chỉ là không được làm khó dễ hắn. Nếu không ta cũng khó ăn nói với Thân hầu.” Dừng một chút, y liếc nhìn Tiêu Lang đầy ẩn ý.
“Dáng dấp xuất chúng, học vấn cũng không tệ nên ta đoán ngươi sẽ thích.”
Đáy mắt Tiêu Lang thoáng tối lại, nhưng ngoài mặt vẫn cười cười: “Quả thật hợp ý, đa tạ Quốc Sư.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT