Trang Hành đúng là đang đuổi theo xa giá của Tả tể. Vừa rồi, cậu chợt nhớ trong nguyên văn từng nhắc đến Tả tể Thạch Phủ – người này trong triều có địa vị ngang hàng với Quốc Sư. 
Trong khi Quốc Sư không trực tiếp xử lý chính sự, thì Tả tể một tay nắm quyền, danh nghĩa và thực quyền đều có, là người ngay thẳng chính trực, rất được lòng dân. 
Trước mặt hoàng đế hôn quân vô đạo, ông ta được đánh giá là kiểu người “thấy bất bình mà không chịu nhẫn nhịn”, từng có hành động lừng lẫy: cầm roi đuổi Thiên Tử chạy khắp hoàng cung.
Thiếu niên bị Quốc Sư mang đi là để dâng lên cho hoàng đế. Loại chuyện này Tả tể chắc chắn sẽ không vui. Có một biến số như Tả tể chen ngang, chuyện Quốc Sư đưa thiếu niên vào cung cũng chưa chắc trót lọt.
Trang Hành hoàn toàn không để ý đến ý nguyện thật sự của thiếu niên. Cậu chỉ ôm hy vọng mong manh, một đường đuổi theo xe ngựa đến tận cổng cung. Nhưng Tả tể là người lão luyện làm cậu không dám tuỳ tiện giở trò trước mặt ông ta, nên không biến về hình người, cũng không tuỳ tiện tiến lên, chỉ lặng lẽ nấp một bên chờ cơ hội, mong rằng sau khi Tả tể vào cung sẽ xảy ra xung đột với Quốc Sư.
Nhìn theo Tả tể dẫn Hạc phu nhân vào cung, Trang Hành quanh quẩn bên ngoài tường thành, trong lòng bồn chồn vô cớ. Đáng giận là dạo gần đây cậu đang rụng lông nên không bay được, bằng không thì vào trong thám thính tin tức chỉ là chuyện nhỏ.
Lúc này, trong đại điện trống vắng của hoàng cung, thiếu niên bị ném xuống đất dường như hoa mắt chóng mặt, phải dựa vào cây cột bên hành lang mới gắng gượng bò dậy. Đòn tra tấn vừa rồi cuối cùng cũng kết thúc, nhưng dường như đã để lại ám ảnh. Hắn nhìn Quốc Sư với ánh mắt hoảng hốt né tránh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play